Bọ ú con tên là Thuận Thiên, tên thường gọi ở nhà là Út Ít. Bé sinh ra trong một gia đình đơn chiếc gồm có bà nội và mẹ vì ba bé mất sớm. Tuy vậy, bé vẫn luôn vui vẻ, hồn nhiên và hạnh phúc vì luôn được mọi người yêu thương. Bé có hai người bạn thân là chuột túi má Lam Thủy và bọ ú Kỳ Nam. Lam Thủy còn có tên thường gọi rất đáng yêu là Chuột Bạch vì luôn phải nếm thử mọi món ăn sáng tạo của mẹ Lam Thủy vì bà là một đầu bếp nổi tiếng. Kỳ Nam thì rất thích ăn uống nên còn có biệt danh là Bé Bự. Cả ba chơi với nhau như anh em trong một gia đình.
Những lúc mẹ đi làm, bà trông cháu nên bình thường Thuận Thiên không biết làm việc nhà. Việc của bé chỉ gói gọn trong ba chữ ăn, học và chơi.
Một hôm, mẹ phải đi công tác xa nhà. Bé phải ở nhà với bà một tuần. Tới ngày thứ ba, bà bị bệnh, Thuận Thiên luống cuống hết cả tay chân.
“Huhu. Bà ơi, con phải làm sao đây? Bà mau khỏe lại chơi với con đi mà. Con sẽ làm việc nhà phụ bà. Bà khỏe lại nhanh đi bà. Huhu.”
“Không sao. Bà nghỉ hết ngày là khỏe lại liền mà. Việc nhà để mai bà làm cho con. Con đừng lo”.
“Không. Bà sẽ mệt lại nữa cho coi. Bà chỉ con cách làm việc nhà đi bà. Con sẽ làm cẩn thận mà, đi, nha bà. Chỉ con đi. Con làm cho bà bớt mệt và sống lâu với con.”
“Con có chắc mình làm được không đó. Nếu mệt thì phải nghỉ tay một chút rồi mới làm tiếp đó nha.”
“Được được mà bà. Bà giao cho con đi. Để con đi nấu cháo cho bà nha. Cho gạo vô đổ nhiều nước rồi nấu nhừ ha bà?”
“Còn cơm nguội trong nồi cơm đó. Con lấy nấu cho nhanh. Đổ nước nhiều hơn cơm 2 lóng tay vô nồi, thấy cơm hơi nở ra thì con nhớ quậy quậy đáy nồi coi chừng dính đáy là được. Nêm chút muối cho bà là được rồi. Nhắc nồi xuống cẩn thận nha.”
“OK. Bà chờ con chút.”
Một lúc sau.
“Đây, bà ăn đi bà.”
“Ôi thằng cháu cưng út ít của tôi. Nhìn là thấy ngon rồi. Cháu yêu của bà. Bà cảm thấy khỏe lên một chút rồi nè. Cục cưng của bà.”
“Thôi được rồi mà. Bà nghỉ đi. Con lau nhà cái rồi con đi học bài liền.”
“Ừ, con nhớ là đi ngủ sớm đó. Thức khuya hại não nghe hông?”
“Dạ. Bà nghỉ đi bà.”
Thuận Thiên kéo xô lau nhà và cây lau ra giữa nhà vắt ráo, bắt đầu lau. Càng lau bé lại càng xúc động. “Sao mệt kinh dị nè trời. Mình đúng là đứa cháu hư. Ngày nào bà cũng làm cả đống việc để mình chạy nhảy tung tăng cả ngày thôi. Hèn chi bà đổ bệnh cũng phải. Từ giờ phải phụ bà được chút nào hay chút đó mới được. Thương bà quá đi.”
“Phù, mệt quá, bốc mùi ghê quá. Đi tắm một cái cho đã mới được.”
“Là lá la, em đẹp em xinh em. Em da tóc em căng mượt. Há há há, sao mình đẹp trai quá vầy nè trời. Thoải mái quá đi.”
Sau một hồi, trong nhà tắm chỉ truyền ra tiếng ca nhắng nhít của Thiên.
“Í, mấy bài này dễ òm. Bữa nay thầy tốt quá ta. Vậy mình có thì giờ đọc truyện chút rồi lết đi ngủ rồi. Oh yeah.”
Sau khi đọc truyện xong, bọ ú con ngoan ngoãn đi đánh răng rồi lên giường ngủ.
“Khò khò, mong ngày mai bà sẽ khỏe lại. Chơi một mình cũng hơi buồn.”
Sáng ngày thứ tư. Khi ông mặt trời vừa ló dạng.
“Cục cưng của bà dậy chưa?”
“Bà khỏe lại rồi hả bà? Haha, vui quá. Bà ráng khỏe hoài với con nha bà. Con sẽ làm phụ bà việc nhà mỗi ngày luôn.”
“Phải vậy rồi cháu yêu, cục cưng một nắm của bà. Mấy ngày nữa mẹ về, bà cháu mình dành cho mẹ một bữa tiệc bất ngờ ha. Cháu trai út ít đáng tin cậy của bà.”
Bà nội nựng má, hôn hít và chọt lét thằng cháu cưng.
“Haha, nhột quá bà ơi. Rồi con sẽ phụ bà làm đại tiệc hoành tá tràng luôn. À, bữa nay con đi chơi với bạn được không bà? Con phải kể cho Bé Bự với Chuột Bạch nghe mới được. Tụi nó chưa biết nấu cháo, chỉ biết nấu cơm thôi hà.”
“Ừ, con đi chơi đi.”
The little guinea pig is called Thuan Thien. His nickname is Ut It. He was born in a nuclear family including his grandmother and mother because his father passed away early. However, he is always joyful, carefree, and happy because he is loved by everyone around him. He has two best friends are a gopher called Lam Thuy and a guinea pig called Ky Nam. Lam Thuy also has another cute nickname Lab Rat because he often has to taste every his mother’s creative dish. The reason for this is his mother is a famous cook. Because Ky Nam is fond of eating, everyone calls him Big Boy. The three of them play together like brothers in the same family.
Whenever Thuan Thien’s mother goes to work, he always lives with his grandmother so that he doesn’t know how to do daily household chores. His works in a whole day are just eating, playing, and studying.
One day, his mother has to go away on business far from home. He must live at home with his grandmother within a week. Until the third day, grandmother gets sick. Thuan Thien is very confused.
“Boohoo. What can I do now? Grandma, you have to be well soon to play with me. I’ll help you do household chores. I hope you can get over it right away. Boohoo.”
“It’s OK, darling. I think I’ll be better if I rest all day. I’ll do all the household chores tomorrow. Don’t worry.”
“No. You’ll get sick again. Tell me how to do household chores then I’ll do it for you. I’ll be careful. Tell me, grandma. I just want you to get better and live as long as possible with me.”
“Are you sure you can do? If you feel tired, rest for a while and do it again, all right?”
“It’s fine. Leave it to me. I’m gonna make congee for you. Put rice into the pot and then add a lot of water. Set the temperature to medium and bring to a slow boil, right?”
“There was cold rice in the cooker. Boiling it is better. Put cold rice into a pot and add water so that the water level is 2 inches above the rice. When the rice is thick, stir well so the rice won’t stick to the bottom. You can add some salt if desired. Be careful when you take the pot down.”
“OK. Wait a minute.”
A moment later.
“Here you are. Savor completely.”
“Wow. My little gentleman. It looks great. Sweetie. I feel better now thanks to you. My boy.”
“Haha, it’s fine. Take a good rest. I will clean the floor then study for a while.”
“Um, go to sleep early. If you sleep late, your brain will function poorly.”
“Yes, grandma. Rest well.”
Thuan Thien prepares the cleaning kit and starts cleaning. The more he does, the more he feels moved. “So tired. I’m such a bad boy. Grandma does piles of household chores daily for me to just play all day. That’s why she gets sick so easily. I’ll help her from now on. My lovely grandma.”
“Phew, I’m so tired and I stink. I need to take a shower or I might die due to this smell.”
“La la la, I’m so cool. My skin is glowing and my hair is shimmering. Aha ha ha why am I so handsome like this. So refreshing.”
After a while, the only sound heard from the bathroom is Thien’s off-key voice.
“I’m coming back to being better. Ready for study now.”
“Aha ha, these exercises are as a piece of cake. Mr. Lee was so gentle today. I have more time to read a comic book and then go to sleep. Oh yeah.”
After finishing reading, he brushes his teeth well and goes to sleep.
“Zzz, hope grandma’s gonna be better tomorrow. It’s so sad to play alone.”
On the fourth day’s morning. When the sun starts showing up at the horizon.
“Sweetheart, did you wake up?”
“Are you better now, grandma? Haha, I’m so delighted. I hope you don’t get sick anymore. I’ll help you do household chores every day.”
“Absolutely, my puppy, my darling. When your mother comes back, we’ll give her a big surprised feast. My reliable grandson.”
And the grandmother cuddles, kisses, and tickles her sweetie.
“It’s ticklish. I’ll help you make that feast too. Can I go playing with friends now? I need to tell Big Boy and Lab Rat all I did yesterday. They don’t know how to make porridge. They just only know how to cook rice.”
“It’s fine. Go away and have fun.”
Bạn phải đăng nhập để bình luận.